Chương 673-674-675

SUỐI NƯỚC NÓNG GẶP TIỂU YÊU 

Trên xe, Diệp Thiếu Dương lòng đầy vui sướng, chuyển từng vật dụng của mình từ ba lô cũ sang túi mới. Cái túi này trông không lớn lắm, nhưng bên trong khá rộng rãi, Diệp Thiếu Dương nhét hết pháp khí vào, sau đó cố gắng ghi nhớ vị trí mỗi vật, sao cho trong lúc làm phép đừng có rờ nhầm chỗ, nếu không thì vui to.

Tiểu Mã cúi đầu nhìn hình dáng đen xì của túi da, khen: “Lúc trước tôi nói cái túi của cậu là hộp bách bảo, giờ thì thật sự có rồi nha.”

Diệp Thiếu Dương trong lòng rất đắc ý.
Tại một nhà hàng Tây âu sang trọng, Diệp Thiếu Dương hội ngộ Chu Tĩnh Như.

Tuy mới gặp cách đó không lâu, nhưng vì quá bận rộn, một ngày dài như mấy ngày, cho nên khi hai người gặp mặt, Diệp Thiếu Dương có cảm giác dường như đã cách biệt lâu ngày.

Chu Tĩnh Như nhìn chằm chằm vào cái túi trên vai Diệp Thiếu Dương, hỏi: “Đây là cái túi đó hả, lão Quách mới vừa gọi cho tôi, nói huynh đã nhận túi rồi, rất hài lòng.”

Diệp Thiếu Dương ngượng ngùng cười cười, “Nghĩ thế nào mà lại tặng túi cho tôi hả?”

“Tôi muốn tặng quà cho huynh, lại không biết huynh thiếu gì, đột nhiên nghĩ đến cái này, huynh thích thì được rồi.”

Chu Tĩnh Như gọi đồ ăn, ba người vừa ăn vừa nói chuyện, cô hỏi han tình hình, Diệp Thiếu Dương liền đơn giản nói qua một lần sự việc mình đã gặp ở Học viện Y khoa.

Chu Tĩnh Như nghe xong, cũng không tỏ vẻ phản đối hay hứng thú, mà liên tục dặn dò Diệp Thiếu Dương phải cẩn thận, “Mặc kệ đám người đó thế nào, tôi chỉ cần chính bản thân huynh, nhất định không thể có chuyện, nếu tôi có thể giúp đỡ việc gì, phải tới tìm tôi.”

Diệp Thiếu Dương chậm rãi gật đầu, Chu Tĩnh Như nói vậy, làm hắn cảm thấy trong lòng ấm áp, cười cười nói: “Tôi thực đang muốn tìm cô hỗ trợ.”

Tiếp theo, nói ra yêu cầu của bản thân, nhờ cô giúp việc đó.

Chu Tĩnh Như nghe xong, có chút khó xử nói: “Nếu là người khác thì còn dễ sắp xếp, phú thương ở tỉnh Giang Nam, thật không có mấy ai không nể mặt cha tôi, nhưng cái tên Ngô Nhạc Ý này…… cũng tương đối già rồi, đã sớm không còn lăn lộn trên thương trường, ngày thường ở nhà chăm hoa nhặt cỏ, đóng cửa từ chối tiếp khách, đến cả lãnh đạo hàng đầu Cương Thành muốn gặp ông ta xem chừng cũng khó nữa là.”

Diệp Thiếu Dương cau mày nói: “Không còn cách nào khác sao?”

Chu Tĩnh Như nghĩ một hồi, nói: “Cha tôi đúng là có qua lại với ông ta, vì bọn họ đều thích đồ cổ thi họa gì đó, nếu cha tôi mở miệng hẹn gặp, xem ra ông ta cũng sẽ không cự tuyệt, rốt cuộc... tuy nhà bọn họ ít qua lại với nhà tôi, nhưng thật sự có thể tìm một cớ gì đó……”

“ Ví như muốn tặng ông ta một bức thư hoạ ....”

“Ừ, để toii về tìm xem, mua một bức tranh chữ kha khá.”

“Hết bao nhiêu tiền, cứ tính cho tôi.”

“Có thể khiến Ngô Nhạc Ý để mắt tới, chắc chắn cũng phải cỡ mười vạn trở lên. Cái này tôi không am hiểu lắm, nhưng dù sao huynh cũng không cần phải lo, cứ giao cho tôi.”

Diệp Thiếu Dương ngơ ngẩn nhìn cô, mười vạn đồng…… Tưởng chỉ bỏ ra chút tiền mua quan hệ, ai ngờ gần như phải đưa hết cho người khác, “Việc này thật đúng là…… hay là tự tôi vẽ cho ông ta một bức .”

Chu Tĩnh Như cười nói: “Nếu huynh chịu vẽ, thì dễ xử hơn rồi.”

Vốn chỉ thuận miệng nói một câu, nhưng vừa nói xong, bỗng nhiên cô nghĩ đến thứ gì, ngẩng đầu nhìn Diệp Thiếu Dương, Diệp Thiếu Dương cũng dùng ánh mắt tương tự nhìn cô, hai người lập tức hiểu ra... bọn họ đang cùng nghĩ tới một việc.

“Cái này…… Có thể được sao?” Diệp Thiếu Dương do dự nói.

“Có thể làm vậy nha, cha tôi cũng nói chữ huynh viết rất đẹp, hoàn toàn không thành vấn đề, hơn nữa tôi cũng có lý do đưa huynh tới đó.”

Diệp Thiếu Dương tuy trong lòng không muốn, nhưng nghĩ nếu không làm vậy, sẽ phải trả hơn mười vạn đồng, cho dù là tiền của ai, mình nhất định sẽ đau lòng đến chết, vì thế lập tức gật đầu đồng ý.

“Đúng rồi, chờ đến khi gặp được lão gia hỏa kia, có thể tôi sẽ ngả bài cùng ông ta, không tránh khỏi đắc tội, đến lúc đó cô cứ mắng tôi vài câu, ra vẻ cô đã nhìn lầm người, không có giao tình quá sâu với tôi, miễn sao đừng để ông ta ghi hận cô là được.”

Chu Tĩnh Như nhìn hắn cười rộ lên, “Huynh nghĩ nhiều như vậy làm gì, chỉ cần huynh cảm thấy đúng, tôi nhất định sẽ ủng hộ huynh, có hy sinh chút xíu, thì đã làm sao nào.”

Diệp Thiếu Dương trong lòng lại xúc động thêm lần nữa.

Cơm nước xong, Diệp Thiếu Dương cùng Tiểu Mã vốn định về nhà ngủ, kết quả Chu Tĩnh Như tỏ ý: gần đây có một nơi gọi là Phượng Hoàng Sơn, mới khai trương làng du lịch, có khu tắm suối nước nóng, tiện nghi số một Thạch Thành, định mời bọn họ đi cùng.

Diệp Thiếu Dương không thích tắm suối nước nóng, nên không có hứng thú, nhưng Tiểu Mã muốn đi thử xem sao, vì thế bỏ lại chiếc xe cà tàng của Lão Quách, Chu Tĩnh Như tự mình lái Cayenne (xe Porsche, rẻ lắm...tầm 5 tỷ trở lên thôi mà😂), chở bọn họ tới đó.

“Đúng rồi Tiểu Như,” trên đường đi, Diệp Thiếu Dương đột nhiên nhớ ra một việc quan trọng, nói: “Có thể giúp tôi kiếm một bộ đồ lặn kèm bình dưỡng khí hay không, còn cả kính lặn nữa, tôi cần dùng làm chút việc.”

Chu Tĩnh Như nói: “Bao giờ huynh cần?”

“Đương nhiên là càng sớm càng tốt, bất quá cũng không cần quá nhanh   .”

Chu Tĩnh Như gọi điện thoại, bảo người thu xếp, sau đó nói với Diệp Thiếu Dương, sáng mai sẽ trực tiếp đưa tới Học viện Y khoa Cương Thành.

Diệp Thiếu Dương thở dài, lắc lắc đầu.

Chu Tĩnh Như tò mò hỏi: “Sao vậy?”

“Mới rồi, tôi phát hiện ra một chân lý,”
Diệp Thiếu Dương nghiêm túc nói, “Mấy người có tiền như các cô cứ luôn mồm nói cuộc sống cô đơn tẻ nhạt, không có bằng hữu thật sự, nhưng tôi phát hiện, tuy có tiền sẽ phiền não rất nhiều, nhưng tuyệt đối tốt hơn không có tiền, ít nhất một chiếc điện thoại của cô có thể giải quyết rất nhiều chuyện, còn chúng tôi làm rất nhiều chuyện, nhưng chưa chắc có thể kiếm đủ tiền mua một chiếc điện thoại.”

Tiểu Mã vỗ tay nói: “Chuẩn không cần chỉnh!”

Chu Tĩnh Như mở miệng cười rộ lên.

Tới khu suối nước nóng, Chu Tĩnh Như tới quầy mua vé, tiện thể mua luôn cho bọn hắn mỗi người một cái quần bơi, hẹn gặp tại suối nước nóng, sau đó một mình đi vào phòng thay đồ dành cho nữ giới, hai người Diệp Thiếu Dương cầm chìa khóa đi tới phòng thay đồ nam, tìm nửa ngày không thấy phòng đâu, tìm được rồi cũng không biết là cởi quần áo trước hay sau, chìa khóa cũng không biết mở, cuối cùng đành phải ra ngoài cửa lén nhìn sang phòng bên cạnh, quan sát người khác làm thế nào, rồi bắt chước làm theo, thiếu chút nữa bị họ hiểu lầm là hai tên biến thái chuyên rình trộm.

Thay xong quần bơi, theo lối đi loanh quanh vài vòng, hai người vào một đại sảnh rất lớn, ở giữa có một bể tắm trông rất đẹp.

Có lẽ là vào thời điểm không thích hợp, nên trong bồn tắm chỉ có vài người, đều ở nơi xa, hơi nước mờ mịt, toàn thân ngâm trong nước, không phân biệt được là nam hay nữ.

Hai người xuống bể, tìm được một chỗ ngồi khá tốt, ngâm mình thật thoải mái, đột nhiên thấy có hai cô gái đang vừa trò chuyện vừa từ xa đi tới.

Diệp Thiếu Dương giật mình định đứng lên chạy.

“Chạy mau, đây là bể tắm nữ!”

Tiểu Mã giữ chặt hắn, nói: “Cái gì cơ, đây là suối nước nóng, nam nữ tắm chung mà.”

Diệp Thiếu Dương ngẩn người nhìn hai cô gái mặc đồ bơi xuống nước, cố ý nhìn ngó phía trước mặt, thấy đúng là có con trai đang tắm, lúc này mới yên lòng, quay lại bên cạnh Tiểu Mã, nhìn hai cô gái kia, lẩm bẩm nói: “Ở đây nam nữ tắm chung, xem ra không giống như trong TV, tự mình trải nghiệm, sao lại khác một trời một vực như vậy a.”

Tiểu Mã khinh khỉnh quay lại, nói: “Thế thì đã làm sao, khi bơi lội, chẳng phải nam nữ cũng ở chung một chỗ à.”

Diệp Thiếu Dương nói: “Sao có thể giống được, đó là ngoài bể bơi lớn, còn đây là hồ tắm.”

Tiểu Mã không muốn tranh luận với hắn suối nước nóng khác gì hồ tắm, liền ra chỗ nước chảy, hưởng thụ dòng nước mát xa, cảm khái nói: “Đã lâu không tắm suối nước nóng, thật thoải mái a.”

Diệp Thiếu Dương nói: “Trước kia cậu chưa từng ngâm mình trong nước nóng à?”

Tiểu Mã lập tức lườm hắn một cái: “Cậu nói hay nhỉ, ai mà chẳng từng ngâm mình trong nước nóng, cậu có biết suối nước nóng khác nhà tắm sao không hả? Cậu có biết độ ấm cùng chất lượng nước đều phải tuân theo chuẩn mực không, hơn nữa còn được bỏ thêm chất khoáng hay còn gọi là nguyên tố vi lượng, khi ngâm mình, sẽ thấy khí huyết lưu thông, da dẻ mềm mại, cậu có cảm giác được không đó?”

“Tôi……” được Tiểu Mã nhắc nhở như thế, Diệp Thiếu Dương mới để ý, đúng là có điểm không giống nhau, gật đầu, nói:  “Hình như cảm giác được a...”

Tiểu Mã vỗ tay bốp một cái, nói: “Đúng không, đó là do nguyên tố vi lượng tác động lên bề mặt da đó .”

Hai người ngâm mình trong suối nước nóng, thoải mái hưởng thụ tác dụng của chất khoáng, tỏ vẻ sung sướng vô cùng.....đột nhiên bên tai vang lên tiếng của Chu Tĩnh Như, có chút khó chịu, nói: “Hai người làm gì ở đây thế?”

“Tiểu Như....sao giờ cô mới tới, qua đây...qua đây, mau xuống dưới ngâm mình.” Diệp Thiếu Dương hướng về phía Chu Tĩnh Như đang đứng cạnh bể tắm không ngừng vẫy tay.

Chu Tĩnh Như bất mãn nói: “Ở đây có gì mac ngâm, đi suối nước nóng a, tôi đợi nửa ngày mà các ngươi mãi không tới.”

Hai người vừa nghe xong, choáng váng nhìn nhau, Diệp Thiếu Dương ngập ngừng nói: “Không phải... đây không phải là suối nước nóng sao?”

Chu Tĩnh Như cũng sửng sốt, ngay sau đó hiểu ra, đưa tay che miệng, cười ngặt nghẽo.

“Đi cùng hai người các huynh, đúng là vui thiệt nha, chỗ này mà là suối nước nóng à, đây chỉ là bể tắm bình thường, vì suối nước nóng ở trên núi, không muốn bị nhiễm lạnh trên đường lên đó, nên mới ngâm mình ở chỗ này, làm ấm thân mình trước đã, đây là nước bình thường, có gì mà ngâm?”

May mắn thân thể được nước nâng đỡ, bằng không... e là Diệp Thiếu Dương sẽ quỵ xuống mất tiêu, nhẹ nhàng lắc đầu, quay lại, dùng ánh mắt đặc biệt nhìn Tiểu Mã, “Ặc.... nguyên tố vi lượng, tác dụng với làn da....”

Tiểu Mã xấu hổ vô cùng, thẹn quá hoá giận, vẫn ngoan cố nói nơi này tuy là bể tắm bình thường, nhưng chắc chắn có cho thêm chất khoáng, cậu ta thực sự cảm thấy nước ở đây không giống bình thường.

Diệp Thiếu Dương chẳng muốn dây dưa với cậu ta, đi theo Chu Tĩnh Như, qua một cánh cửa nhỏ, lập tức ra ngoài, phát hiện mình đang ở lưng chừng một ngọn núi, men theo bậc thang đi lên, ven đường có rất nhiều hồ tắm lộ thiên đang bốc khói, có hồ màu vàng, nồng mùi lưu huỳnh, có cả hồ màu trắng sữa, có hồ chuyển màu đen, mùi vị đều không giống nhau.

Tiểu Mã vẫn còn xấu hổ, tìm cách tránh mặt để Diệp Thiếu Dương khỏi cười nhạo, tùy tiện tìm cái bể nhảy xuống. Chu Tĩnh Như đưa Diệp Thiếu Dương lên đỉnh núi, chọn hồ nước trong đi xuống, bên bờ còn có một cái bệ nhỏ, trên có bày một ít hoa quả, cùng hai ly rượu vang đỏ.

Chu Tĩnh Như đưa cho Diệp Thiếu Dương một ly, ngồi xuống bên cạnh hắn, cười nói: “Đại pháp sư cảm thấy thế nào?”

“Rất thoải mái,” Diệp Thiếu Dương nhún vai, ngửa đầu nhìn lên trời, nói: “Vừa tắm vừa có thể ngắm sao, thật là đặc biệt a.”

Chu Tĩnh Như nói: “Huynh biết lúc ngâm suối nước nóng, làm thế nào để dễ chịu nhất không?”

“Bên cạnh có vài người đẹp vây quanh, cùng nhau ngâm mình?”

Chu Tĩnh Như biết hắn nói đùa, lườm một cái, nói: “Thích nhất chính là có tuyết rơi, vừa ngâm suối nước nóng, uống rượu vang đỏ, ngắm nhìn những bông tuyết rơi xuống rồi tan vào nước, đó mới gọi là đẳng cấp hưởng thụ.”

Diệp Thiếu Dương tưởng tượng một chút, hình ảnh đó quả thật rất đẹp, đặc biệt là bên cạnh còn có một người đẹp cùng nhau ngâm mình trong suối nước nóng……

Cười cười, quay sang nói với Chu Tĩnh Như: “Bất kỳ cái gì, kể cả hưởng thụ, cũng không nên vượt quá giới hạn, bằng không nhất định sẽ cực thịnh mà suy, mọi việc quá triệt để, duyên phận sẽ sớm hết, vẫn nên lưu lại một chút mong nhớ thì tốt hơn .”

Chu Tĩnh Như kinh ngạc nhìn hắn, nói: “Lời này nghe như là một đại sư, không giống phong cách của huynh nha.”

“Khụ khụ,” Diệp Thiếu Dương vuốt vuốt tóc, “Kỳ thật nội tâm tôi rất sâu sắc, chỉ là ít khi biểu đạt, thấy mà không nói.”

Chu Tĩnh Như bật cười. “Ở bên huynh đúng là rất thú vị a, huynh thật có óc khôi hài, biết làm người khác cười ...”

“Chẳng lẽ muốn tôi làm cô khóc?”

Chu Tĩnh Như nghiêng đầu nhìn hắn, nửa đùa nửa thật nói: “Không chừng thực sự sẽ có ngày đó.”

Hai người cùng nhau nằm ngửa mặt trong nước, ngắm sao trời, đột nhiên một ngôi sao băng vụt qua, Chu Tĩnh Như lập tức chắp tay cầu nguyện, quay đầu nhìn Diệp Thiếu Dương, thấy ánh mắt hắn lộ vẻ kinh hãi, như có điều gì không ổn, vội vàng hỏi: “Làm sao vậy?”

“ Ngôi sao băng vừa rồi...!” Diệp Thiếu Dương âm thầm hít vào một hơi, đưa tay chỉ về phía sao băng biến mất, ở đó có mấy ngôi sao đang tập hợp với nhau. “Cô trông mấy ngôi sao đó, giống như cái gì?”

Chu Tĩnh Như chăm chú quan sát một hồi, nói: “Hình như giống con vật gì đó.”

“Là dương, đây là Chu Tước Thất Túc toạ phía Nam - Quỷ Kim Dương, nơi xuất phát của ngôi sao băng vừa rồi, chính là Bạch Hổ Thất Túc ở phía Tây -  Khuê Mộc Lang, Lang nhập Dương đàn, con sói vào giữa bầy dê, kết quả sẽ ra sao hả?”

Chu Tĩnh Như ngẩn người nhìn hắn, nói: “Chẳng lẽ còn thứ gì còn chưa chú ý tới sao ?”

“Đương nhiên là có, tinh tượng chi lý, vốn là một cách đoán trước cát hung, Lang nhập Dương đàn, chủ giết chóc, Lang từ phía Đông Bắc tới, biến mất phía Tây Nam……” Diệp Thiếu Dương muốn đứng dậy tìm la bàn, mới nhớ ra bị khóa trong tủ quần áo, đành phải bỏ qua, ngẩng đầu nhìn trời, lẩm bẩm nói: “Phía Tây Nam, từ tinh cự đại khái mà xem, nơi hiện tại chúng ta đang đứng, phía Tây Nam của chúng ta……”

“Là Cương Thành” Chu Tĩnh Như thốt lên, bỗng nhiên nghĩ đến gì đó, nhìn chằm chằm Diệp Thiếu Dương, nói “Phải chăng có liên quan đến việc huynh đang điều tra ?”

Diệp Thiếu Dương toàn thân nổi da gà, một lúc lâu sau mới nói: “Chỉ mong…… tinh tượng này ứng với chuyện của tôi.”

Chu Tĩnh Như ngẩn ra, vốn tưởng hắn sẽ phản bác lại, vội vàng hỏi: “Vì sao, huynh không sợ ư?”

“Cố hết sức, ngăn đợt sóng dữ, tuy tôi chưa chắc đã có đủ thực lực xoay chuyển tình thế, nhưng nếu là sự kiện thần quái, tôi vẫn còn có thể gánh vác phần nào, nhưng nếu ứng lên chuyện khác, tôi không có cách nào. Số người thương vong sẽ không tính xuể, là một kiếp nạn lớn!”

Chu Tĩnh Như nghĩ một hồi, cũng hiểu ra ý của hắn, còn muốn nói cái gì, đột nhiên cách đó không xa, truyền đến tiếng người la lớn, “Có ai không...mau tới a, có người bị bệnh!”

Diệp Thiếu Dương đứng dậy nhìn xuống phía dưới, thấy giữa sườn núi, có rất nhiều người đang vội vàng chạy về phía một hồ nước nóng, ồn ào náo loạn, trong đó còn nghe rõ tiếng Tiểu Mã hò hét: “Tiểu Diệp Tử, xuống đây mau, Tiểu Diệp Tử....”

Diệp Thiếu Dương trong lòng cả kinh, tưởng Tiểu Mã xảy ra chuyện, vội vàng lên bờ, lấy khăn tắm quấn lên người, chạy xuống chỗ hồ tắm, chen vào giữa đám đông, tức khắc ngây người khi thấy:

Một cô gái mặc đồ tắm, toàn thân bị bó chặt nằm dưới mặt đất, cả người run run, miệng phát ra tiếng giống như đang rên rỉ, mọi người xung quanh chỉ đứng nhìn, không ai dám tiến lên, một tên mập khoảng bốn mươi tuổi đang ở bên cạnh gọi điện thoại, nghe giọng hẳn là đang kêu xe cứu thương.

Trong đám người, tìm thấy Tiểu Mã, Diệp Thiếu Dương liền đi qua hỏi: “Sao lại thế này, cậu lớn tiếng kêu tôi như vậy làm gì?”

Tiểu Mã tiến đến ghé vào bên tai hắn, nói: “Cô gái này đang ngâm mình trong suối nước nóng, đột nhiên giống biến thành người khác, cứ bơi qua bơi lại trong nước, cả người run rẩy, bạn trai cô ta - cái tên mập chết tiệt kia kêu nhân viên phục vụ tới kéo cô ta lên bờ, thì đã thành cái dạng này, tôi thấy như bị trúng tà, cho nên kêu cậu đến xem.”

“Trúng tà đâu có dễ như vậy, cậu tưởng tượng nhiều quá rồi.” Diệp Thiếu Dương lườm cậu ta một cái, hắn nghi cô gái này có vấn đề về tinh thần, hậm hực lui ra, hai mắt lướt qua người cô gái một cái, đúng lúc cô ta ngẩng đầu lên, Diệp Thiếu Dương lập tức giật mình sửng sốt, nói: “Con mẹ nó!”

Tiểu Mã thấy vậy liền đi tới, nói: “Có phải trúng tà hay không?”

“Trúng tà cái gì, tôi chỉ là thấy cô gái này thật xinh đẹp.”

Tiểu Mã cạn lời.

Diệp Thiếu Dương nói, “Đùa với cậu thôi, cô gái này đúng là bị trúng tà, mẹ kiếp, sao tôi lại thành Conan thế này, đi đâu cũng gặp mấy sự kiện thần quái." Quan sát kỹ thì thấy, cô gái này đồng tử xanh lè, trong mắt ngưng tụ một luồng khí xanh nhàn nhạt, chắc chắn là bị yêu tà bám vào người.

Đúng lúc này, cô ta làm ra một hành động kinh người, tứ chi quỳ rạp trên mặt đất, bò lòng vòng quanh hồ nước, đầu cứ thò ra thụt vào.

Trên người cô ta chỉ mặc một bộ đồ bơi ướt đẫm, nằm rạp trên mặt đất cái kiểu này, đường cong hiện hết cả ra, vô cùng khêu gợi, trong đám người đang vây quanh ngó nghiêng có không ít ông chú háo sắc, nhưng lúc này, tự nhiên không ai dám lộ vẻ mê gái, bởi việc này thật sự quá quái dị, thậm chí còn có chút kinh hãi.

Cô gái bò vòng quanh, đột nhiên dùng sức nhảy ùm vào trong hồ, nổi trên mặt nước, khua khua tứ chi, bơi qua bơi lại.

Cảnh tượng  đang diễn ra trước mắt mọi người càng làm họ cảm thấy quái dị không thôi.

“Tư thế này của cô ta, sao lại giống như một con rùa đen a……” Rốt cục cũng có người không nhịn được lên tiếng, trong lúc nhất thời mọi người chụm lại với nhau, bàn tán xôn xao.

Đúng lúc này, cô gái kia hai chân cứng lại, đột nhiên chìm vào trong nước, xuống tận đáy hồ vẫn không nhúc nhích.

Cả đám người hoảng loạn, bạn trai cô ta không dám tự mình nhảy xuống, liền bảo mấy người phục vụ xuống nước cứu người, mấy cậu thanh niên lập tức nhảy vào hồ, vừa kéo vừa lôi, vẫn không thể làm cô ta nhúc nhích.

Mọi người ồ lên, giám đốc khu tắm lúc này cũng chạy tới, lập tức sai người mở van tháo nước trong hồ, nhưng nhìn cái van bé tẹo thế kia, với tốc độ như vậy, xem chừng nước chưa thoát xong, người cũng đã chết đuối mất tiêu, hơn nữa cái hồ này hơn phân nửa là được đào trong lòng đất, muốn đập vỡ cũng không được.

Tình huống kỳ quái khẩn cấp như thế, khu tắm chưa từng xảy ra bao giờ, trong lúc nhất thời tay chân luống cuống, giám đốc chỉ có thể phái thêm nhiều người xuống hồ, cố kéo cô gái lên bờ, có người còn tìm một cái ống mềm, một đầu hướng lên trên mặt nước, một đầu định nhét vào miệng cô ta, kết quả không thành công thì thôi, người phục vụ còn bị cắn một miếng vào tay, đau đến kêu la ầm trời.

Tiểu Mã hích hích cánh tay Diệp Thiếu Dương, nói: “Đến phiên cậu biểu diễn rồi đó!”

Diệp Thiếu Dương quan sát nửa ngày, cũng coi như có chút suy tính, tháo chìa khoá tủ đồ từ trên cổ tay xuống, ném cho Tiểu Mã, nói: “Mau giúp tôi lấy đai lưng lại đây!” Tiếp đó nhảy vào trong hồ, đẩy mấy người phục vụ ra, đưa tay sờ lên mặt cô gái, vốn định kết ấn túm cô ta lên, kết quả do ở dưới nước không thấy rõ, sờ nhầm vào miệng, ngón tay bị cắn một nhát, máu tươi chảy ra, nhuốm đỏ cả nước.

Toàn thân cô gái run rẩy, đột nhiên trồi lên mặt nước, dường như muốn bò ra ngoài chạy trốn.

Diệp Thiếu Dương bất ngờ bị cắn ngón tay, cả người run lên, đuổi theo, đánh vào sau lưng cô ta một chưởng, không ngờ cô ta tựa như có mắt sau đầu, đột nhiên xoay người, há mồm lao tới định cắn Diệp Thiếu Dương thêm lần nữa.

“Còn dám cắn nữa à!” Diệp Thiếu Dương vươn tay trái ra, dùng hai ngón nâng cằm cô ta lên, tay phải vòng ra phía sau đầu, túm lấy mớ tóc dài, sau đó nhanh chóng sải một bước dài ra phía sau cô ta, dùng sức giật tóc, cô gái té ngửa trong nước, hai tay vẫn cố vươn ra, bổ về phía Diệp Thiếu Dương.

Diệp Thiếu Dương lắc mình một cái tránh được, tay trái ba ngón dựng thẳng lên, ấn lên trán cô ta, vẽ thành đạo văn hình chữ thập, thuận thế tiếp tục, bịt mồm cô gái, miệng lầm rầm: “Thiên địa luật pháp!

Tay phải vòng ra sau đầu, dùng sức đập một cái lên huyệt phong phủ (nằm phía sau gáy), cô gái lập tức mở miệng ra.

Diệp Thiếu Dương dùng hai ngón tay trái nhanh chóng kẹp chặt đầu lưỡi cô ta, cố sức kéo ra ngoài, tay phải theo bản năng sờ bên hông mình, vốn định lấy đồng tiền Ngũ Đế chặn lưỡi, sau đó đâm thủng đầu lưỡi lấy máu, chỉ mất một giây là có thể câu được yêu vật trong người cô ta ra ngoài, kết quả tay phải sờ đến hông, chỉ thấy gân quần bơi, trong lòng trầm xuống, thốt lên một tiếng “Tiêu rồi”.

Cơ hội vuột mất, cô gái bất ngờ ngậm miệng, thân thể vẫn cứng đờ, không hề nhúc nhích.

Mọi người ồ lên, tên mập kia xấn xổ xông tới, giơ chân đạp vào mông Diệp Thiếu Dương một cái, lạnh lùng quát: “Ngươi làm cái trò gì với bạn gái ta vậy!”

Vung nắm đấm đánh tới, Diệp Thiếu Dương trở tay đẩy ra, làm hắn lảo đảo lui về phía sau, ngã ngồi trên mặt đất.

Tên mập cao giọng tức tối mắng, vùng dậy còn định đánh tiếp, Tiểu Mã từ phía sau vọt lên, thấy Diệp Thiếu Dương bị người khác bắt nạt, nổi trận lôi đình, ra tay không chút kiêng nể, nhằm thẳng vào mặt tên mập kia cho một quyền, làm hắn xoay tại chỗ hai vòng, thấy Tiểu Mã liền lao tới, hai thân thể mập mạp quấn lấy nhau, cùng rơi tòm xuống nước.

Diệp Thiếu Dương không để ý tới bọn họ, bế lên cô gái kia từ dưới đất lên, tìm được Chu Tĩnh Như trong đám đông đang vây quanh, nhờ cô giúp mình chuẩn bị một gian phòng trống.

Chu Tĩnh Như gọi giám đốc tới, bảo hắn lập tức đi an bài.

“Ta thấy cứ đưa cô ta vào bệnh viện đi,” giám đốc nhìn cô gái đang nằm im trong lòng ngực Diệp Thiếu Dương, nói: “Vạn nhất cô ta xảy ra chuyện ở chỗ chúng ta, khu nghỉ dưỡng sẽ gặp phiền phức.”

“Yên tâm đi, nếu xảy ra chuyện gì ta sẽ chịu trách nhiệm.”

“Ngươi à?” Giám đốc hoài nghi nhìn Chu Tĩnh Như, “Ngươi chịu trách nhiệm thế nào?”

Chu Tĩnh Như bực mình, giọng cũng cao lên mấy đê-xi-ben (dB - đơn vị đo lường âm thanh), lớn tiếng nói: “Gọi tổng giám đốc của các người lại đây, ta muốn nói chuyện với hắn.”

Tên giám đốc nhún nhún vai, “Xin lỗi nha, chuyện như vậy, tổng giám đốc của chúng ta sẽ không quan tâm đâu, ta thấy hay là....”

Bên cạnh có vị khách vip nhận ra cô là Chu Tĩnh Như, đi tới đẩy tên giám đốc kia một cái, nói: “Biết đây là ai không? Gọi tổng giám đốc tới là đã nể mặt hắn lắm rồi, nếu chủ tịch Vương Đại Đầu của các ngươi mà biết, cũng sẽ tự mình chạy đến đây xin lỗi, bảo ngươi làm gì thì mau làm đi!”

Tên giám đốc chấn động, biết là gặp phải nhân vật tầm cỡ, không dám chần chừ, mời Diệp Thiếu Dương đi theo mình, trở lại bể tắm ở đại sảnh, đưa bọn họ vào một căn phòng gần nhất.

Trong đám đông đang vây xung quanh, có hai người lặng lẽ lui về phía sau, xuống một hồ nước nóng gần đó, là một đôi nam nữ trẻ tuổi, ôm ấp nhau, ngâm một hồi, nam nhân thấy mọi nơi đã không còn tiếng động, liền nhỏ giọng nói: “Xem hắn ra tay, ngươi có cảm giác gì hả?”


(Hết chương)

Comments

Popular posts from this blog

Chương 629

Chương 640-641

Chương 628